Con ngựa chạy quá nhanh, con trai ông bị té gãy chân và trở thành người tàn tật.Chúng ta hãy tiếp tục theo dõi câu chuyện.“Bất cứ khi nào tôi khám phá ra tôi đã làm hỏng việc hay công việc của tôi không hoàn chỉnh, và khi tôi bị phê phán một cách nặng nề….Sau một năm, tôi vẫn còn cảm giác hụt hẫng, không biết mình sẽ làm gì với tương lai của mình.Từ 10 đến 20 tuổi, ta đi học ở trường.Dường như có rất nhiều người thua cuộc như thế trên thế giới và họ có thể thoát khỏi những lời gièm pha.Tài năng cũng không; trên đời này chẳng hiếm những người có tài mà không thành công.Đây là một quan niệm hết sức sai lầm.Vì vậy, tôi được trường mà các bạn đã biết, Đại học Malaya, nhận vào học để láy bằng giáo dục.Vậy liệu ta có thể nói gì về những việc mà ta đã trải qua? Đó là những giây phút “cao quý”, “tuyệt vời”, “kỳ thú”, “gian khổ” hay “khó khăn”?