Mẹ cầm bút, viết mỗi một lần hai chữ đó.Nháy: Chiều đi đá bóng.Tay bạn phải rướm máu một chút mới oai (lúc đó bạn đã biết Aids là gì đâu).Bởi vậy, nhà văn sống được là nhờ mật độ viết dày đặc và tập trung được số tiền nhuận bút ít ỏi từ nhiều báo.Bình thản và mệt mỏi.Và cứ vài gia đình thì phòi ra một sinh thể lạc loài khi không chấp nhận cái đều đều ấy.Định cho mấy câu chua chua cay cay vào nữa nhưng mà nhân vật này không hợp.Tiếp đó đến cuốn sách, đến cái cùi chỏ phải rồi mới đến cái vai phải hoặc nách của bạn.Nhưng một đứa trẻ thì không có được tiếng nói của mình trong xã hội đầy bon chen, tự phụ và thiếu tôn trọng này.Sự xích lại là một niềm vui dù chúng không tạo đủ cơ hội cho họ để san sẻ những uẩn khúc.