Một giọng trầm, một giọng cao kiểu trẻ con.Bóng đá nữ thì bảo: Ôi toàn anh như con trai.Tôi sợ cái tri thức bình dân vì tôi đã dốt (nếu so với đòi hỏi chung của thời đại thì tôi còn thiếu khá nhiều tiêu chuẩn) mà còn thấy khoảng cách giữa mình và người dốt hơn vẫn còn xa lắc.Cả món tinh thần cũng thế.Đứng trên góc độ lí luận thì bạn thừa sức phẩy tay cho cái mạng nhện ấy rách toang.Chúng tôi mò mãi không thấy.Tôi chỉ thấy rầu rĩ.Có người đi thẳng tắp, sải bước đều với khuôn mặt vô cảm.Tôi chốt trong, không thưa.Biết rõ bạn là cái gì để làm gì.
