Hồi đó ông Eastman xây một âm nhạc học đường và một nhà hát để báo hiếu cho mẹ.Đã học thì phải hành.Charles Schwab mà trên kia tôi đã kể chuyện, nói rằng nụ cười của ông ta đáng giá một triệu đồng.Trước khi từ giã ông, thì ông đã bán cho tôi một tấm thẻ hội viên.Kiếm được một cái chòi ở giữa vườn nhỏ rồi ở đó.Rồi sau xảy ra sao? Đoạn văn bản này trích trong cuốn sách thú vị của E.Làm rồi, ít lâu sau mới tính tiền, tôi phải trả một giá "cứa cổ".Bí quyết của họ ư? Chính bà Samrosch cho ta biết bí quyết như sau này: ''Trước khi cưới, sự lựa chọn kỹ càng bạn trăm năm là một điều quan trọng nhất.Vì biết rằng Ngài rất bận việc, nên chúng tôi xin Ngài cho biết giờ nào Ngài có thể gia ân giúp chúng tôi để chúng tôi cho xe lại rước Ngài".Đó là cơ hội tối hậu để được mối hàng hay không.