Với ông, cả thế giới dường như sụp đổ.Bất cứ lúc nào họ cũng có thể thấy ngay phần nào đã hoàn tất và phần nào chưa xong.Các nhà văn, nghệ sĩ hay những người làm công việc sáng tạo biết rõ điều này và luôn mang theo mình một cuốn sổ để ghi lại những ý tưởng ấy.Môi trường sẽ ra sao? Và thế hệ kế tiếp nữa sẽ ra sao? Trái đất có thể tồn tại được không?.Ngược lại những người luôn bằng lòng với những gì mình có sẽ không bao giờ được sống trong khát vọng và mơ ước, điều đó chẳng giúp ích được cho ai trừ bản thân họ.Câu hỏi đặt ra là nên so sánh như vậy không? Hoàn toàn không nên làm như vậy.Nhưng có những sai lầm mà bạn nghĩ là mình không thể còn cơ hội để sửa chữa, khắc phục được.Bạn đã để lại một dấu ấn rất riêng trong công việc, trong tình cảm, ký ức kỷ niệm hay trong tâm hồn của họ và bạn sẽ còn tác động đến thế giới xung quanh bởi những ý tưởng, ước mơ, hoài bão và hành động cụ thể, hay đơn giản hơn là sự tồn tại của chính bạn.Còn những người không hạnh phúc đón nhận thất bại một cách bực bội và "xé to" nó ra, biến nó thành "đại diện" cho con người của họ, hơn nữa còn dùng nó để dự đoán những sự kiện tương lai của họ nữa - và rút cục là họ không dám làm gì cho dù cơ hội có đến hay không?Hầu như những người từng trải đều nhận thấy rằng - cuộc sống và giá trị của chính họ có những thay đổi theo thời gian và theo mức độ nhận thức, làm chủ bản thân của chính họ.