Tôi thường hỏi những người ngại liều lĩnh là: «Đâu là cơ hội lớn nhất mà bạn đã từng thử?».Và giống như hầu hết những điều mà ta mơ ước trong cuộc sống, những ao ước của chúng ta nói chung được hiện thực hoá.Tất nhiên là chúng ta làm điều này qua những ví dụ mà chúng ta nói với chúng.Bất cứ lúc nào, như nó thường xảy ra, tôi chỉ ra cho mọi người khe hở giữa lời họ nói và cái mà họ thực sự làm, họ luôn tỏ ra ngạc nhiên và đôi khi nổi khùng lên cho rằng tôi sẽ không nhận thấy giá trị thực sự của những gì họ dự định làm mà thích tập trung vào một sự giao tiếp đáng tin cậy là hành vi.Sự đáp lại thông thường nhất của cha mẹ là cứ khăng khăng giảng giải, hướng dẫn, và trừng phạt trong một nỗ lực tuyệt vọng muốn «khiến cho lũ trẻ lắng nghe» mình.Chúng ta đang đối mặt với sự nhầm lẫn về vai trò của nghịch lý trong cuộc sống của chúng ta.Còn có cách nào tốt hơn là có quan hệ tình dục với một người nào đó mới mẻ?Tôi không chắc là tôi có thể làm được như bạn!».Không may thay, theo kinh nghiệm của tôi, tiến trình này thường là phản tác dụng.Trong khi tiến trình này tiếp tục người ta có thể mong đợi rất ít từ phía người bệnh.