Tôi còn giữ một bức thư của bà Edith Alberd ở Mount Airy, thư viết: "Hồi nhỏ, tôi rất dễ cảm xúc và nhút nhát.Sở dĩ tôi đã mạn phép gởi đơn vì tôi nghe có người mách rằng hãng ông lớn nhất trong phạm vi xuất cảng.Học cách tổ chức, ủy quyền cho người khác để có thì giờ chỉ huy và kiểm soát.Vợ con tôi khóc lóc mà tôi thì càng bị vùi sâu vào cảnh thất vọng.Cho nên tôi quyết định kiếm việc mà làm để khỏi ngồi không.Tôi dạy dỗ con tôi, luôn luôn chỉ vẽ cho chúng kinh nghiệm mà tôi đã đắng cay học được: "Dù sao cũng mặc, các con cứ sống theo ý các con".Tôi luôn luôn để họ tự tiện.Những chuyện như vậy hàm hồ quá, bạn không kiểm tra được hết.Đáng lẽ tôi hét lo; nhưng trái lại, lo lắng là một thói quen, mà tôi có thói tệ hại ấy.Gilbert thấy đắt tiền quá, nổi xung lên.
