Ông ta quát tôi: Đồ ngu! Về đi.Cháu về nhà vẫn bảo các bác chăm sóc cháu rất kỹ đấy ạ.Khi mà ai ai cũng giật thì chúng xoắn lại, gỡ mãi không ra.Duy chỉ có một lần không hiểu theo thói quen hay chẳng vì lí do gì mà nàng gọi tôi là thằng trong một câu chuyện với cô bạn bàn trên.Thậm chí, phải viết, phải sống.Bác gái ý tứ không trò chuyện với bạn trước mặt bác trai.Sự trôi vô phương dẫn tôi đến đây.Sáng nay em đi làm không rõ cháu có học không.Tại sao tôi cứ phải cố đấm ăn xôi ra rả về cái thiện như vậy nhỉ? Tôi có chứa nó ăm ắp trong lòng đâu.Vì tôi còn rất nhiều việc phải làm.
