Nhưng trong thực tế, Tom đã gia nhập cái nơi mà ông chán ghét: IBM của cha.Watson đã không chọn nhầm người để IBM tiếp tục phục vụ con người.Tom tiếp tục hồi tưởng với con gái: Ông con nghĩ là cha sai nhưng đã cho cha một cơ hội.Ông đã từng bị giằng xé bởi những cơn buồn chán và có lần ông đã bật khóc vì ý nghĩ người cha tàn bạo của ông muốn ông làm việc cho IBM và thậm chí còn muốn ông điều hành cả một công ty lớn như vậy.IBM đứng ngoài cuộc cách mạng lớn nhất trong lịch sử công nghệ của loài người là Internet.Quan điểm của ông với tấm huân chương ngớ ngẩn giờ đây đã rõ.Bằng cách chống lại đạo lý không sa thải của Watson, Gerstner đã tung ra một thông điệp cực mạnh là: Chính sự kiêu ngạo và hiện trạng rời xa khách hàng, nhìn từ trong ra ngoài đã dẫn đến sự thật đau lòng là buộc phải làm ngược lại lịch sử vinh quang.Một ngày làm tám tiếng là một bước tiến nhân văn mà Watson áp dụng vào IBM.Có phải Gerstner chống lại Watson? Không, ngày xưa Watson làm vậy là vì CTR còn rất nhỏ, nó cần được cấy vào đó một thứ gen hoài bão.Và Tom trích dẫn lời của cha mình: Nếu anh có thể giữ người ta lại và làm cho họ tin rằng tương lai công ty nằm trong tay họ thì lợinhuận sẽ không mất đi đâu cả.