Từ lúc đó, tôi hết phải lo lắng, phấn đấu nữa.Đừng trì hoãn, đừng xao nhãng, vì chúng ta sẽ không bao giờ trở lại con đường chúng ta đã trải qua".Vậy định lệ thứ nhất là: thu nhập những sự kiện.Hết thảy chúng ta vốn ghét những lời chỉ trích và khoái những lời tán tụng, không xét xem sự khen chê có đúng không.Tôi cũng có phỏng vấn ông Henri Ford, mấy bữa trước ngày ông ăn lễ bát tuần.Tại sao vậy? Tại vì không ai giống ai hết.Chắc các bạn muốn biết thêm một người khác đã áp dụng định thức thần diệu của H.Từ đó ông tự vạch ra một con đường và nhất định theo đúng nó.Nhưng tôi cũng biết thêm rằng những câu vè tầm thường đó là tinh tuý của đức tính khôn ngoan, lịch lãm cổ truyền, từ ngàn năm trước.Ông dắt chúng đi chơi, kể chuyện cho chúng nghe, đùa với chúng, và viết bài thơ bất hủ "Giờ của con nít" để tả cảnh thân mật với trẻ.
