Nói cho họ biết không nên khinh người nhưng phải trọng mình.Lấy câu nầy của Marie Von Ebner Eschenbach làm bùa hộ thân: Bạn hãy là ông chủ của ý muốn bạn và làm đầy tớ của lương tâm bạn.Họ sống cách vô ý thức, một lối sống vô chánh phủ.Không phải họ chỉ hồi tưởng những thú ái ân, mà vì giàu lý trí, ký ức họ thường quay lại trong đầu óc những kỷ niệm pha màu sắc ân nghĩa.Thế là họ có những tư tưởng dạy đời khitính trẻ bắt làm nghịch những điều họ nói.Không phải họ bảo người lớn sai lầm đâu.Le Presbytre để gởi bạn trước khi tôi bàn với bạn cái hậu quả của buồn sầu buổi thanh xuân là sự xuống tinh thần: Ta được đời sống không phải để rơi lụy mà để sống cường tráng.Bạn khỏi bị cảnh mà một thi sĩ thanh niên ba chìm bảy nổi với ái tình đã viết:Ai nhận mình yếu đuối, người ấy anh dũng, người xưa đã nói mà: fortis quy senegat essefortem.Hạnh phúc của dân tộc bạn, hưng thạnh của loài người tùy ở bạn không ít.
