Con mèo nằm trên nóc tivi.Và thường thì tôi giết nhưng không để hắn chết.Tôi dựng chân chống xe ngồi đợi cô tôi vào chợ mua hàng mã về đốt giải hạn cho chị con bác tôi.Bao người làm được sao mi không làm được.Đã đi một số cây số.Được một lúc, có điện thoại của bác gọi đến.Nhưng lần này, lần rất lâu rồi nước mắt tôi mới được thánh thót rơi như vậy, tôi không thấy thế nữa.Tôi chỉ ngắm nhìn và nghe và ngửi chúng tôi.Điều cốt yếu là họ dâng hiến được năng lực phù hợp của mình.Cái cuối có phần họ nói đúng.