Tôi nhớ đã đọc được câu chuyện này trong cuốn tiểu sử Ben Franklin trong lúc tôi đang bận bịu với công việc tại một phòng khách sạn ở Milwaukee.Tôi thường giải thích niềm phấn khởi và động cơ tôi có được là nhờ các mục tiêu của mình.Khi tôi lần đầu tiên soạn danh sách các giá trị của mình, tôi đã thấy những giá trị sau đây, theo thứ tự nó xuất hiện trong trí tôi:Bạn hình dung ra nó với những màu sắc gì? Đời có thể là sự vui chơi - ý tưởng hay đấy! Đời có thể là một cuộc cạnh tranh.Xét lại xem bạn đang sợ hãi về điều gì và dự kiến điều bạn phải làm để chuẩn bị tinh thần.Ngược lại, uống vài ly bia vào thường làm cha tôi vui vẻ hơn đôi chút.Họ yêu chuộng hòa bình nhưng họ cũng yêu chuộng tự do và danh dự"Nhiều người có thật nhiều của cải nhưng vẫn không cảm thấy hạnh phúc; họ cảm thấy trống rỗng.Làm thế nào mà những mục tiêu tạo được sức mạnh không thể tưởng tưởng nổi để hình thành định mệnh? Làm sao chúng có thể lấy một cậu bé bị còi xương để biến thành một huyền thoại? Xác định mục tiêu là bước đầu tiên để biến cái vô hình thành cái hữu hình - là nền tảng cho mọi thành công trong cuộc đời.Một đứa lớn lên giống hệt cha nó: một con nghiện ma túy chỉ biết sống bằng cướp giật và trộm cắp cho tới khi chính nó cũng phải vào tù vì tôi mưu sát.