Con đừng làm mọi người buồn nhưng mọi người chả bao giờ chịu đừng làm con buồn.Bác không biết cái sân bóng bạn đến nó dễ chịu đâu.Nhà bạn có nhiều người làm trong ngành, có người nói đùa đùa thật thật: Thắng thì ai chả thích nhưng chỉ mong Việt Nam bị loại ngay từ vòng đầu.Chào chị, em cảm ơn, đi ra.Trái lại, còn có thể tỷ lệ thuận.Cậu thấy đấy, rút cục, chơi thường là tự do tuyệt đối và thường cướp đi tự do của kẻ khác và gieo rắc đau khổ lên kẻ khác.Mẹ: Độ này con có ngủ được không? Tôi: Im lặng.Cuộc đời của bác làm rất nhiều cho người khác nhưng biết đâu những công việc ấy lại bù trừ hết cho nhau.Tít tít tít tít… Phù, phù, lần này thì bạn tỉnh dậy, cái cảm giác đời sống thật nó thật hơn cả.Như lòng biết ơn sự giáo dục đem lại cho họ quyền tự giáo dục.