Đốt tờ nào tôi đọc lướt qua tờ ấy.Nhưng đời đã trót giao cho bạn vai một thằng con trai thường thì trầm tính mất rồi.Nhà văn nhắm mắt lại.Đa phần chúng ta đều làm thế và coi đó là sự vô lí bình thường của đời sống.Tiếng tít tít vẫn rót vào tai bạn, khe khẽ khe khẽ.Dù không phân biệt rành mạch được tiếng nào là của chim trên cây ngoài trời và chim trong lồng.Có lẽ với cái vỏ to hơn, anh ta không vứt.Bàn học và máy vi tính của chị út được chuyển sang đó.Nghỉ hè, đến xem làm được gì, không bằng cấp, lười học, không kiến thức kinh doanh, không thích giao tiếp.Chắc mẹ không đi được một mình.
