Không nhất thiết phải nêu tất cả các câu hỏi ngay lập tức và không có con số định sẵn cho các câu hỏi bạn cần liên hệ.Khi đó, sự thật sẽ biến mất bởi vì bạn không còn lý trí và không thể nhìn ra bằng chứng, chưa nói gì đến việc đánh giá nó.Kịch bản: Bạn nghi ngờ một nhân viên ăn cắp.Khi trách nhiệm được chia cho nhiều người thì động lực để hành động không còn nữa.“Anh biết đấy, tôi đã bảo họ rằng anh quá sợ hãi nên không thể thảo luận công khai về chuyện này [Chú ý xem cụm từ “thảo luận công khai” có tác dụng xoa dịu như thế nào; nó tốt hơn là “thú nhận” hoặc “đừng nói dối nữa” rất nhiều].Bạn không thể thu được thông tin gì mới mẻ trong khi bạn đang nói.Hãy đánh giá liệu trọng tâm của người đó nằm ở chính bản thân người đó hay thuộc yếu tố bên ngoài.“Anh nghĩ em là người có máu phiêu lưu.Câu hỏi mẫu A: “Tôi biết và tôi không quan tâm.Anh cần nói cho tôi biết rằng anh không cố ý làm việc đó.