Thế là dường như nó cáu, nó kêu gào to hơn.Chúng ta cùng bắt chước nhau và vô thức tốt hơn từ đó.Nhưng mà cái câu ấy, nó kéo nước mắt ra rớm trên mi.Bạn cười cười, thế là vẫn chưa hết mơ rồi.Nhưng nhà văn không thấy thanh thản.Mẹ bảo: Bây giờ con như nhảy qua một bức tường, chỉ cần bếch đít một chút là vượt được.Và cũng từ đấy, anh ý thức được mình phải trân trọng và có trách nhiệm hơn với ngòi bút của mình.Có điều, ở cái độ tuổi này, khi mà còn tay trắng, bạn phải vượt thoát khỏi nó để tự tạo khung cảnh ấy cho mình.Bằng không thì bạn cũng chỉ là một con lợn ích kỷ, ngu và hèn.Nhất là một khuôn mặt cũ.
