Đặc biệt là những đêm phải nằm, không biết làm gì với sự đau.Ông có thể yên tâm rằng, tôi sẽ đền bù xứng đáng để ông và vợ ông có thể sống an nhàn đến đầu bạc răng long.Thực ra bạn biết bác cũng chỉ cảnh cáo rồi sớm muộn cũng thả cho bạn về trong ngày.Bạn càng cầm chặt: Vô duyên sao tay còn run.Tôi nghĩ, nếu tôi chết, người buồn nhất là bố.Bạn kéo lại và nhận ra ông anh họ.Ngoan ngoãn lại cũng là chơi.Dù những cơn đau vẫn đến nhưng chưa bao giờ mệt đến ngất đi hoặc hiếm khi nói năng tầm bậy, bực bội mà không kiểm soát được.Tôi phải viết dù chú đầy sức mạnh, lại là công an.Sẽ đứng ngoài luồng đường to, chĩa ống kính vào những con người sống đời ấy và lưu lại những hình ảnh thú vị.
