Bệnh nhân: Bác sĩ ơi, tôi không thể nhớ bất cứ thứ gì.Chẳng hạn, khi chúng ta đến một hội nghị y tế và bất ngờ gặp Mao Trạch Đông, nguyên là người đứng đầu Trung Quốc.“Cháu nghĩ rằng bác của cháu có uy tín”, một em nói, “bây giờ bác ấy đang phải nằm viện trong hai tuần.Trên chiếc giường có một bao tải (sack) lớn.Tuy nhiên, chúng ta cũng có thể học ngoại ngữ bằng cách sử dụng các phương pháp ghi nhớ.Rồi sau đó thì sao? Liệu chúng ta có thể cài động lực vào những hoàn cảnh như vậy không? Cũng giống như trong các phạm vi khác của cuộc sống – việc tìm ra nhân tố tích cực sẽ nhắc nhở chúng ta biết có nhiều lựa chọn…Tôi không muốn nói thêm về những điều họ quan tâm… nhưng chắc chắn không phải là quần áo.Người Roman coi trí nhớ là một tài sản vô cùng quan trọng.Bên trong nó thay vì có đất màu nâu để trồng cây cảnh, thì nó lại được trang trí bằng rất nhiều hoa.Chúng ta sẽ nhớ họ cho dù bài thuyết trình của họ có ấn tượng hay không.
